Dữ liệu cũ
Thứ hai, 20/01/2014, 16:25 PM

Tôi là một thằng đàn ông đáng nguyền rủa

Là một người đàn ông mà không có con trai nối dõi thật không thể nào dám “vác” bộ mặt của mình đi đâu ra ngoài đường gặp bạn bè, hàng xóm, họ hàng. Khổ nhục hơn khi người đàn ông đó lại nắm giữ một “chức quyền” hết sức quan trọng là con trai trưởng trong gia đình.

Tôi chính là một kẻ đáng thương như vậy. Cũng vì điều đó mà từ một người chồng, người bố tốt của gia đình nhỏ bé của mình, tôi đã bỗng chốc trở thành một kẻ mà ngay chính bản thân tôi cũng nguyền rủa chính mình.

Gia đình tôi luôn được xếp hạng gia đình văn hóa nơi chúng tôi đang sinh sống. Vợ chồng thuận hòa, công việc nhà nước ổn định, con cái học hành giỏi giang. Cuộc bầu chọn nào, gia đình tôi cũng thuộc vào hàng top ten của khối xóm. Thế nhưng, bên trong cuộc sống tưởng như viên mãn ấy, nhiều người không biết rằng, vợ chồng tôi vẫn canh cánh một nỗi buồn, áp lực không thể thoát ra. Chúng tôi đã có 2 đứa con nhưng đều là gái.

Tôi là con trưởng nên theo luật lệ nhất thiết tôi phải có một thằng con trai để nối dõi tông đường. Việc tưởng như đơn giản ấy nhưng hai vợ chồng tôi lại không thể nào thực hiện được. Cũng bởi cả hai đều là công nhân viên chức nhà nước, nếu chúng tôi “sản xuất” ra đứa thứ 3 thì xem như mọi thứ có thể chấm dứt. Bọn bạn cơ quan vẫn hay chọc ngoáy tôi: “Được thứ này thì phải mất thứ kia thôi, muốn có thằng cu thì phải đền bù thứ khác chứ”. Tôi nghe chúng nó trêu chọc mà thấy não nề hết cả người.

Công việc của tôi thường xuyên phải đi xa khắp đây đó. Nỗi buồn ấy cứ dai dẳng bám lấy tôi như một mối ràng buộc không thể nào cắt đứt. Những lời cay nghiệt của họ hàng nội tộc, của bố mẹ và cả những người bạn cứ luôn ám ảnh trong những giấc mơ, trên cả những đoạn đường tôi đi qua. Vợ tôi là người phụ nữ hiền lành, đảm đang. Chúng tôi yêu nhau gần chục năm mới làm đám cưới. Hai cô công chúa xinh đẹp là kết tinh tình yêu mà chúng tôi tạo nên. Mọi thứ tưởng như hạnh phúc ấy bỗng chốc trở nên ngột ngạt khi vợ chồng tôi không thể sinh thêm đứa thứ 3.

Những ngày đi công tác xa nhà là khoảng thời gian tôi dằn vặt bản thân rất nhiều về chuyện có con trai. Và tôi đã gặp một cô gái trong một lần công tác dài ngày ở một tỉnh bên cạnh. Tôi chỉ xem cô ấy là bạn, nhưng ngược lại, người con gái ấy lại yêu tôi, mê mẩn tôi một cách đắm đuối, khó hiểu. Tiếp xúc nhiều nên tôi cũng phần nào có cảm tình và chia sẻ về nỗi khổ trong lòng mình với nàng. Không những được nàng cảm thông, san sẻ nỗi đau ấy mà nàng còn “ngỏ” với tôi một ý tưởng mà tôi chưa bao giờ dám nghĩ chứ đừng nói là thực hiện nó. Nàng muốn sinh cho tôi một bé trai.

Lúc đầu tôi rất bất ngờ và phản đối kịch liệt ý tưởng điên rồ và mất nhân cách này. Nó sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình nhỏ bé của tôi. Và tôi cũng không muốn cướp đi tương lai của một cô gái chưa một mảnh tình vắt vai ấy. Nhưng sau một thời gian ở chốn ấy, xa gia đình, thiếu vắng vợ con, chẳng hiểu nỗi cô đơn hay nỗi đau trong lòng bấy lâu nay đã đẩy tôi đến với nàng trong một đêm mưa gió rả rích.

Về nhà một thời gian, tôi luôn bị ám ảnh bởi những gì mình đã gây ra. Tôi vừa hối hận, lo lắng nhưng đồng thời cũng hy vọng rằng tôi sẽ có một đứa con trai. Hai suy nghĩ đối lập ấy cứ nhảy múa trong đầu tôi suốt một thời gian dài. Và nàng báo với tôi rằng, nàng đã có thai, và thai nhi là một bé gái. Tin trời đánh ấy thêm một lần nữa giáng xuống tôi như muốn trừng phạt tôi hơn bao giờ hết.

Tôi lẩn trốn nàng, lẩn trốn cả khúc ruột mà chính tôi đã sinh ra. Trong đầu thằng đàn ông của tôi kể từ đêm hôm ấy chỉ mong rằng, cái thai ấy sẽ là một đứa con trai kháu khỉnh, bụ bẫm. Sự thật làm tôi trở nên điêu đứng. Tôi thay số điện thoại để hòng cắt đứt với mẹ con nàng mà không thèm đếm xỉa hỏi thăm nàng lấy dù chỉ một lần. Và bẵng đi chừng 4 năm sau. Tôi dường như chẳng còn nhớ về người phụ nữ trong đêm mưa ấy và cái thai…

Trong một lần đi công tác về, mọi thứ trước mắt tôi bỗng trở nên một mớ hỗn độn mà tôi không biết nguyên nhân là gì. Vợ tôi trở nên khác lạ: không ăn, không nói, không hỏi han, không làm bất cứ việc gì trong nhà, mặc kệ hai đứa con gái ngây thơ của chúng tôi, mặc cho tôi muốn làm bất cứ điều gì. Vợ tôi xin nghỉ phép ở cơ quan, suốt ngày nằm trên giường trong một tháng ròng. Cô ấy gầy rộc đi, tôi trông vợ mình chẳng khác nào một người không hồn đang tồn tại chứ không phải sống bên cạnh mình. Tôi không rõ lý do cho đến một hôm trong nhà chỉ có 2 vợ chồng.

Hóa ra vợ tôi đã gặp người đàn bà ấy, người đàn bà đã sinh con cho tôi và tưởng chừng tôi đã quên béng đi từ lúc nào. Theo lời vợ tôi kể, cô ấy mang theo đứa con gái đến gặp gia đình tôi trong lúc tôi đi công tác. Đứa bé giống đứa con gái thứ 2 của tôi như hai giọt nước. Nó tầm 4 tuổi và rất ngoan. Người đàn bà ấy đã kể hết cho vợ tôi, bố mẹ tôi cũng như một số người hàng xóm “rình mò” nghe được câu chuyện thực mà như hư ấy. Người ấy bảo rằng, chỉ muốn đem con đến nhận mặt cha, nhận mặt ông bà cũng như tổ tiên người đã sinh ra đứa bé. Mẹ tôi đã nhận đứa bé là cháu và đưa đứa bé vào thắp hương cho tổ tiên nhà tôi. Sau đó hai mẹ con cô ấy ra đi mà không hẹn ngày gặp lại.

Tôi đã hết sức bàng hoàng khi nghe vợ kể lại tất cả mọi chuyện. Trong mắt mọi người giờ đây tôi là một thằng đàn ông chẳng ra gì. Đến máu mủ ruột rà của mình mà tôi cũng lạnh lùng bỏ rơi.

Vài năm sau, vợ chồng tôi cũng nguôi dần chuyện tôi có con ngoài giá thú và quyết định sinh thêm một đứa con trai. Vợ tôi đã phải đi soi trứng, cả hai vợ chồng đã phải làm hết cách để mong sao mong muốn của chúng tôi sẽ thành hiện thực. Vợ tôi cũng phải xin nghỉ phép gần 2 năm công việc của mình để trốn đến một nơi khác sinh con. Thật may mắn biết bao khi chúng tôi đã được toại nguyện với thằng cu con kháu khỉnh hơn 3,5kg.

Giờ đây, tôi không còn lo lắng hay đau khổ về việc nối dõi tông đường như trước kia. Vợ tôi cũng đã hoàn thành nhiệm vụ nhưng lại bị phạt khi cơ quan phát hiện ra việc sinh con thứ 3. Người đàn bà trong đêm mưa năm ấy và khúc ruột do tôi sinh ra đã bặt vô âm tín không một lời để lại. Và chính tôi cũng chưa bao giờ có ý định sẽ đi tìm. Đôi khi tôi cũng cảm thấy ghê tởm chính bản thân mình những khi ngồi một mình…

Quỳnh Dao

Nguồn: vietnamnet.net

Bình luận

Nổi bật

Những phi cơ già cỗi nhất thế giới, bay trên bầu trời nửa thế kỷ vẫn còn hoạt động

Những phi cơ già cỗi nhất thế giới, bay trên bầu trời nửa thế kỷ vẫn còn hoạt động

sự kiện🞄Thứ ba, 20/02/2024, 10:09

Trên thế giới còn rất nhiều những chiếc phi cơ 'lão thành' ngót nghét 50 tuổi vẫn đang bay trên bầu trời.

Người phụ nữ mắc ung thư gan giai đoạn cuối vì 1 loại thực phẩm quen thuộc, chuyên gia cảnh báo thói quen này nhiều người mắc phải

Người phụ nữ mắc ung thư gan giai đoạn cuối vì 1 loại thực phẩm quen thuộc, chuyên gia cảnh báo thói quen này nhiều người mắc phải

sự kiện🞄Thứ bảy, 14/10/2023, 05:57

Loại thực phẩm nhiều người xem như vô hại này lại là nguyên nhân dẫn đến bệnh tật, thậm chí nguy hiểm tới tính mạng, chúng thường được gọi là "sát thủ thầm lặng" tàn phá sức khoẻ con người.

Cảng Chu Lai đón tàu lớn và nâng cao hiệu suất khai thác hàng rời

Cảng Chu Lai đón tàu lớn và nâng cao hiệu suất khai thác hàng rời

sự kiện🞄Thứ năm, 29/06/2023, 15:00

(CL&CS) - Cảng Chu Lai thuộc Công ty Giao nhận - vận chuyển quốc tế Trường Hải (THILOGI) đang dần khẳng định năng lực tiếp nhận tàu lớn, khai thác đa dạng hàng hóa, đáp ứng nhu cầu xuất nhập khẩu của các doanh nghiệp, góp phần thúc đẩy giao thương tại khu vực miền Trung, Tây Nguyên.