Dữ liệu cũ
Thứ năm, 28/12/2017, 08:55 AM

Tây Ninh: Xót xa trước cảnh nghèo của đôi vợ chồng khuyết tật

(NTD) - Vượt qua rất nhiều những con đường đất đá lồi lõm và mù mịt bụi, chúng tôi hỏi đường vào nhà anh Lê Văn Lé (SN 1985) và được một người dân địa phương dẫn đường. Lại thêm một đoạn đất đá lởm chởm nữa, trước khi dừng tại một nơi mà chúng tôi không dám gọi đó là “nhà” – nơi cư ngụ của vợ chồng anh Lé.

Chồng khuyết tật, vợ là trụ cột gia đình

Lúc chúng tôi có mặt tại đây, anh Lê Văn Lé (ngụ ấp Bến Cừ, Ninh Điều, Châu Thành, Tây Ninh) đang chăm sóc cậu con trai hơn 4 tháng tuổi bị sốt. Thấy chúng tôi, anh quày quả trở vào trong mang ra vài chiếc ghế nhựa mời ngồi. Nhìn đôi chân và dáng đi của anh, chúng tôi không khỏi xót xa, ngậm ngùi.

Với dáng ngồi có phần hơi khúm núm khó khăn do đôi chân teo nhỏ, anh kể: “Mình sinh ra thì đã bị vậy rồi, không biết tại làm sao. Mình ra đời được vài hôm thì bố mình bỏ đi. Rồi mẹ mình đi lấy chồng khác, đến khi cậu em mình ra đời thì hai vợ chồng cũng bị tai nạn mà mất. Cậu mình mang mình về ở đây đến giờ”.

Trong bóng chiều nhập nhoạng, người đàn ông nước da đen sạm trông già hơn cái tuổi 32 của mình kể về cuộc đời mình như thế. Khi chúng tôi hỏi vợ anh đâu thì được biết chị đi mua thuốc hạ sốt cho cậu con nhỏ chưa về.

20171216_171451
Bốn con người sống trong "Căn nhà chắp vá"  

Hỏi anh thu nhập một tháng của gia đình từ nguồn nào và được bao nhiêu, anh bảo từ trợ cấp khuyết tật của anh, mỗi tháng được… 405.000đ. Còn về phần chị, anh bảo, ai gọi thì nó làm, cái gì cũng làm, miễn có tiền nuôi con. Mà ở đây quê nghèo, đa số việc toàn là cắt lúa, giẫy cỏ, mà lâu lâu mới có việc.

Câu chuyện đến đó thì chị Thoa (1986), vợ anh vừa về. Ấn tượng của chúng tôi về chị là một người phụ nữ rám nắng, gầy guộc và lanh lợi. Hỏi chị về với anh lâu chưa, chị đáp một cách rất tự nhiên: “Cách đây độ 5 năm đó anh, em đi làm công nhân ở Bình Dương kìa, cái đụng ổng, thấy tội, hiền lành chất phác nên theo về ở đây từ đó đến giờ”. Rồi không đợi chúng tôi hỏi thêm, chị tiếp: “Bà con thân thuộc với người quen cũng hỏi rằng sao ưng ổng, bị tật có lao động được đâu. Mà em không biết trời xui đất khiến thế nào đó anh. Thấy ổng tội theo về, chứ em thôi chồng 9 năm mới gặp ổng đó chớ”.

Ước mơ lớn nhất “là có một căn nhà để ở”

Quả thật, khi nhìn ngôi nhà tạm bợ của đôi vợ chồng và hai đứa con nhỏ, chúng tôi không tránh khỏi sự thương cảm. Hai ngôi nhà sát cạnh nhau, một bên là nhà gạch mái tôn, không phải khang trang lắm nhưng nhìn đỡ hơn hẳn. Anh bảo đó là nhà cũ của bà ngoại, người ta làm cho, khi bà ngoại mất thì cậu mình mang hai anh em về ở chung.

Chị tiếp lời anh, bảo: “Hồi lúc em về cũng ở chung vậy đó anh. 4 người, 2 vợ chồng em và 2 vợ chồng cậu em. Mà nhà chật, ở chung nhiều thứ bất tiện quá nên vợ chồng em dựng tạm mấy cây cột sát bên rồi ở tạm”.

Hỏi chị địa phương có hỗ trợ gì không, chị nói: “Ở trên xã công nhận là hộ cận nghèo. Mãi tới hai tháng gần đây mới được xét vào diện hộ nghèo trung ương gì đấy anh. Mà mới nghe vậy chứ chưa thấy hỗ trợ gì.”

20171216_173450

Vợ chồng anh Lé vừa trông con vừa tâm sự với PV

Bà con xung quanh thấy gia cảnh hai vợ chồng tội nghiệp nên góp lại, người cho cái nọ người cho cái kia, vậy mà cũng thành một tổ ấm cho anh chị sống qua ngày. Hỏi anh chị có dự định gì cho tương lai không, cả hai đều lắc đầu, sống ngày nào biết ngày đó, nhưng cũng sẽ ráng cho con đi học, biết chữ. 

Nhắc đến hai đứa nhỏ, chị kể hồi chị mang bầu thằng con thứ hai này, sáng đi nhổ cỏ thuê cho người ta đến chiều về rồi ... đẻ luôn. Nhìn cậu con kháu khỉnh, bụ bẫm trong vòng tay bố mẹ, chúng tôi cũng thấy vui lây cho anh chị. Nhưng vui đấy rồi lại lo, vì chẳng ai biết tương lai của họ sẽ ra sao.

Hỏi anh chị có ước mơ gì không, chị bảo mơ ước to lớn nhất là có một ngôi nhà đúng nghĩa để chui ra chui vào phòng khi mưa gió bão bùng. Chứ cứ tạm bợ thế này, đời mình thì được, chứ đời con mình chưa biết ra sao.

Tặng chị mấy bịch sữa cho con, chị bảo cảm ơn mà không có gì đền đáp. Khi chúng tôi giơ máy ảnh lên, cô con gái đầu hơn bốn tuổi đen nhẻm mở to đôi mắt nhìn chúng tôi. Nụ cười cam chịu của đôi vợ chồng bên hai đứa con nhỏ cứ ám ảnh mãi chúng tôi suốt đường về.

Hồ Phạm – Đăng Kiệt

Bình luận

Nổi bật

Những phi cơ già cỗi nhất thế giới, bay trên bầu trời nửa thế kỷ vẫn còn hoạt động

Những phi cơ già cỗi nhất thế giới, bay trên bầu trời nửa thế kỷ vẫn còn hoạt động

sự kiện🞄Thứ ba, 20/02/2024, 10:09

Trên thế giới còn rất nhiều những chiếc phi cơ 'lão thành' ngót nghét 50 tuổi vẫn đang bay trên bầu trời.

Người phụ nữ mắc ung thư gan giai đoạn cuối vì 1 loại thực phẩm quen thuộc, chuyên gia cảnh báo thói quen này nhiều người mắc phải

Người phụ nữ mắc ung thư gan giai đoạn cuối vì 1 loại thực phẩm quen thuộc, chuyên gia cảnh báo thói quen này nhiều người mắc phải

sự kiện🞄Thứ bảy, 14/10/2023, 05:57

Loại thực phẩm nhiều người xem như vô hại này lại là nguyên nhân dẫn đến bệnh tật, thậm chí nguy hiểm tới tính mạng, chúng thường được gọi là "sát thủ thầm lặng" tàn phá sức khoẻ con người.

Cảng Chu Lai đón tàu lớn và nâng cao hiệu suất khai thác hàng rời

Cảng Chu Lai đón tàu lớn và nâng cao hiệu suất khai thác hàng rời

sự kiện🞄Thứ năm, 29/06/2023, 15:00

(CL&CS) - Cảng Chu Lai thuộc Công ty Giao nhận - vận chuyển quốc tế Trường Hải (THILOGI) đang dần khẳng định năng lực tiếp nhận tàu lớn, khai thác đa dạng hàng hóa, đáp ứng nhu cầu xuất nhập khẩu của các doanh nghiệp, góp phần thúc đẩy giao thương tại khu vực miền Trung, Tây Nguyên.