Dữ liệu cũ
Thứ năm, 30/01/2014, 03:00 AM

Không thể yêu (Lời kết)

Trước cửa quán bar Phong Tình, Sử Đông và Châu Kiệt đang nói chuyện với nhau.

Một năm trước Tử Kiến đã chuyển một nửa cổ phần cho Châu Kiệt, còn mình đi Đại Lý, Vân Nam, thỉnh thoảng gửi một tấm bưu thiếp về, quán bar để Châu Kiệt quản lý. Khương Phong đã ly hôn với người chồng Mỹ, về nước mở công ty, sống cùng Bối Bối. Trước khi đi Vân Nam, Tử Kiến từng nói chuyện với Khương Phong, cô và Bối Bối nhất định sẽ đợi anh về.

“Anh Sử, sao hôm nay anh không về nhà?”. Sau những chuyện yêu đương, Châu Kiệt đã trở nên vui vẻ hơn nhiều nhưng Sử Đông vẫn cho anh là gã bát nháo.

“Tôi về nhà hay không liên quan gì tới cậu. Lẽ nào mời tôi uống tí rượu mà cậu cũng xót ruột à?”. Sử Đông tỏ vẻ không vui, “cái gì mà anh em với bằng hữu. Uống rượu thôi mà cũng phiền phức”.

“Không phải em xót rượu mà xót mấy cái ly”. Châu Kiệt cười xoa xoa ly rượu trong tay. Cách đây không lâu Sử Đông tới đây uống say mềm bị Tiểu Lâm véo tai, quát ầm lên mà chẳng dám nói năng gì, cô còn tiện tay đập vỡ ly rượu.

“Tiểu tử này, đừng có trêu anh nữa”. Sử Đông ngại ngùng.

“Ha ha, đây gọi là quả báo. Anh cũng không ngờ có ngày này phải không?”. Châu Kiệt cười tủm tỉm.

Sử Đông chưa kịp mở miệng mắng Châu Kiệt thì điện thoại trên bàn đổ chuông, anh vội bắt máy: “Bà xã à! Ừ, anh về ngay đây. Cái gì, không có bỉm cho con à? Em yên tâm, anh sẽ mua về ngay. Ừ được rồi, anh về luôn đây”. Sử Đông vừa cúp máy ngẩng đầu lên đã thấy Châu Kiệt ôm miệng cười, anh ném ly rượu về phía Châu Kiệt, “thằng quỷ, đừng vội đắc ý. Chờ đến lúc kết hôn, sinh con sẽ biết thế nào là khổ”. Nói rồi anh vội cầm chìa khóa xe ra về.

“Sử Đông, thằng quỷ này, sao tôi vừa đến cậu đã vội về! Đến đây uống với tôi một ly”. Trần Tây Bình vừa đến, anh và mấy người bạn ăn cơm xong không có việc gì nên rủ nhau đi uống rượu.

“Tây Bình à, tôi có chút việc, để hôm khác đi”. Sử Đông vội từ chối.

Tây Bình kéo Sử Đông lại: “Tiểu tử này thật không biết điều. Lần trước cũng bảo là để hôm khác. Hôm khác của cậu là bao giờ?”

Châu Kiệt gọi phục vụ sắp xếp chỗ cho bạn của Tây Bình xong, anh đi tới nói: “Anh Trần à, đừng làm khó con người luôn giữ hai mươi tư đạo làm chồng làm cha này. Anh ấy còn phải về mua bỉm cho con”.

Lúc này, Trần Tây Bình mới buông tha cho Sử Đông mặt mũi đã đỏ gay: “Bỏ đi, bỏ đi, tôi sớm đã biết tiểu quỷ cậu là như thế mà”.

Sử Đông tức lắm nhưng không đọ lại được hai cái miệng, đành im lặng, anh giơ chiếc chìa khóa hình con hổ đang ra oai lên rồi vội vàng về nhà, thà cáo lỗi với hai người bạn này còn hơn trong nhà lục đục.

Nhìn dáng vẻ của Sử Đông, Tây Bình cười ha hả, anh vỗ vai Châu Kiệt: “Huynh đệ, uống với tôi hai ly nào”.

Châu kiệt vui vẻ đồng ý, hai người khoác vai nhau đi vào.

Sử Đông vội vàng mua bỉm về nhà, chưa vào đến cửa đã nghe tiếng con trai khóc ầm ĩ, anh đẩy cửa bước vào, thấy Tiểu Lâm đang đi đi lại lại trong phòng khách dỗ con. Sử Đông vừa cười, vừa đặt các thứ xuống: “Con trai sao thế em? Lại đây nào bà xã, em vất vả rồi, để anh dỗ con cho!”

Nói rồi anh đón lấy con trai, Tiểu Lâm bực dọc nói: “Cả ngày chỉ thích ở bên ngoài uống rượu, anh không biết ngày mai em phải bảo vệ luận văn à?”

Sử Đông vừa dỗ con vừa nịnh vợ: “Xin lỗi bà xã, em xem không phải anh đã về ngay rồi sao. Đừng giận nữa mà”. Anh lấy khăn lau nước dãi cho con, hôn nhẹ lên khuôn mặt hồng hào của nó, rồi kề sát mặt vào Tiểu Lâm.

“Đi ra, đáng ghét”. Tiểu Lâm tát yêu chồng.

“Bà xã, anh biết anh sai rồi mà”. Sử Đông tỏ vẻ đáng thương rồi cười cầu hòa. Nhân lúc Tiểu Lâm không để ý, anh hôn lên má cô rồi nịnh con trai: “Bé ngoan, chúng ta đi chơi nào, để mẹ con nghỉ ngơi, chuẩn bị tài liệu để mai bảo vệ luận văn”.

Nhìn Sử Đông bế con vào phòng, lòng Tiểu Lâm dấy lên cảm xúc ngọt ngào. Kết hôn đã hơn một năm, sự quan tâm, chia sẻ của Sử Đông luôn khiến cô hạnh phúc. Lần trước vì đứa nhỏ phát sốt, cô đã tới quán bar làm ầm lên, sau đó tự thấy mình như một bà la sát. Tiểu Lâm cười khúc khích. Điện thoại bàn vang lên, cô lại gần nhấc ống nghe: “Bố à, vài ngày nữa bố mẹ mới về à?”

Giọng ông Triệu rất vui: “Bố mẹ nói rồi mà. Duy Duy rất cần bố mẹ. Vì thế mấy ngày nay bố mẹ ở lại chăm sóc nó”. Cách đây không lâu La Gia Kỳ đã kết hôn với Tiểu Thúy, Duy Duy cũng vừa vào lớp 1. Lần này vì Tiểu Thúy có bầu, nôn ọe dữ dội nên Gia Kỳ đành phải nhờ bố mẹ tới chăm sóc cho vài ngày.

“Bố, con thấy bố mẹ có con trai rồi nên không cần con gái nữa”. Tiểu Lâm tỏ vẻ giận dỗi.

“Sao lại không cần, hai đứa đều là con của bố mẹ mà”. Ông Triệu rất yêu quý cậu con nuôi ngoan ngoãn, thấu tình đạt lý này, “được rồi, Tiểu Lâm à, hai ngày nữa bố mẹ sẽ về mà. Nếu hai đứa bận quá không chăm sóc được Tinh Nhi thì đưa nó qua đây!”

“Thôi ạ! Dù sao hai ngày tới Sử Đông cũng rảnh, để anh ấy trông Tinh Nhi cũng được!”, Tiểu Lâm nói xong liền cúp máy.

Cô vừa cầm luận văn lên xem có chỗ nào cần bổ sung không thì điện thoại lại đổ chuông: “Bố, bố vẫn còn chuyện gì à?”. Tiểu Lâm nhấc điện thoại, cô đoán bố mình gọi lại dặn dò đồ gì ở chỗ nào.

“Tiểu Lâm à? Mình Tiêu Lâm đây”. Từ đầu dây bên kia là tiếng của Tiêu Lâm.

“Tiêu Lâm à, đang ở đâu đấy? Chơi chưa đã à? Bao giờ mới về đây?”. Tiểu Lâm vui mừng khi nhận được điện thoại của Tiêu Lâm.

“Mình chuẩn bị kết hôn rồi”. Qua diện thoại, giọng Tiêu Lâm vô cùng hạnh phúc.

“Thật sao? Cậu kết hôn à? Chú rể là ai thế?”. Tiểu Lâm rất bất ngờ. Sử Đông ở trong phòng nghe thấy vậy liền bế con đi ra.

“Thật ra mọi người đều đã gặp anh ấy rồi” – Tiêu Lâm có vẻ xấu hổ – “Đó là Vương Trí Văn. Lần trước anh ấy đã tới dự đám tang Tiểu Manh và gửi lại cuốn tiểu thuyết”.

Lúc này, Tiểu Lâm mới ngớ người ra: “Thì ra là anh ta. Tiêu Lâm, Trí Văn là một người đàn ông tốt, nhưng sao hai người lại yêu nhau?”. Tiểu Lâm không lý giải được. Sử Đông đứng bên cạnh cũng rất ngạc nhiên.

“Ừ nhỉ, mình cũng chưa từng nghĩ tới điều này, có lẽ đây là duyên số”. Tiêu Lâm bắt đầu kể lại: “Từ Tiểu Manh mà mình biết đến cái tên Vương Trí Văn này, nhưng anh ấy lại biết rõ tất cả chúng ta, vì thế lần trước gặp anh ấy mọi người thấy vô cùng thân thiết. Sau đó, bọn mình thường nói chuyện qua mạng, tình cảm rất tốt, anh ấy đã mời mình tới Tam Á chơi”. Vương Trí Văn giang tay ôm chặt lấy cô, Tiêu Lâm quay đầu lại mỉm cười hạnh phúc rồi nói tiếp, “Tiểu Manh là người đưa bọn mình lại với nhau, gắn kết bọn mình bằng một sợi dây vô hình. Vì thế, cuối cùng ở nơi này, mình đã tìm thấy hạng phúc của mình!”. Nói tới đây, giọng Tiêu Lâm vô cùng xúc động.

Tiểu Lâm nhẹ nhàng nói: “Mình nghĩ Tiểu Manh biết được, nó nhất định sẽ vui mừng. Tiêu Lâm chúc mừng cậu, chúc hai người mãi mãi hạnh phúc!”

Sử Đông ngồi xuống, anh kéo Tiểu Lâm lại gần. Tiểu Lâm dựa đầu vào vai chồng: “Sử Đông, cuối cùng thì Tiêu Lâm cũng tìm thấy hạnh phúc của riêng mình rồi”.

Sử Đông một tay bế con, một tay ôm lấy vợ, giọng ấm áp: “Đây nhất định là điều mà Tiểu Manh mong đợi nhất”. Hai người cùng ngước mắt nhìn lên tường. Tiểu Manh như đang mỉm cười, gật đầu đồng ý với họ.

Nỗi nhớ bay vào không trung, Tiểu Manh, ở trên thiên đường em có hạnh phúc không?

Hết.

Giang Vũ Hạm

(Tiểu thuyết Không thể yêu của nhà văn Trung Quốc Giang Vũ Hạm, do Hồng Tú Tú dịch, Nhà xuất bản Thời Đại ấn hành. Giữ bản quyền tác phẩm Hồng Tú Tú).

Nguồn: vnexpress.net

Bình luận

Nổi bật

Những phi cơ già cỗi nhất thế giới, bay trên bầu trời nửa thế kỷ vẫn còn hoạt động

Những phi cơ già cỗi nhất thế giới, bay trên bầu trời nửa thế kỷ vẫn còn hoạt động

sự kiện🞄Thứ ba, 20/02/2024, 10:09

Trên thế giới còn rất nhiều những chiếc phi cơ 'lão thành' ngót nghét 50 tuổi vẫn đang bay trên bầu trời.

Người phụ nữ mắc ung thư gan giai đoạn cuối vì 1 loại thực phẩm quen thuộc, chuyên gia cảnh báo thói quen này nhiều người mắc phải

Người phụ nữ mắc ung thư gan giai đoạn cuối vì 1 loại thực phẩm quen thuộc, chuyên gia cảnh báo thói quen này nhiều người mắc phải

sự kiện🞄Thứ bảy, 14/10/2023, 05:57

Loại thực phẩm nhiều người xem như vô hại này lại là nguyên nhân dẫn đến bệnh tật, thậm chí nguy hiểm tới tính mạng, chúng thường được gọi là "sát thủ thầm lặng" tàn phá sức khoẻ con người.

Cảng Chu Lai đón tàu lớn và nâng cao hiệu suất khai thác hàng rời

Cảng Chu Lai đón tàu lớn và nâng cao hiệu suất khai thác hàng rời

sự kiện🞄Thứ năm, 29/06/2023, 15:00

(CL&CS) - Cảng Chu Lai thuộc Công ty Giao nhận - vận chuyển quốc tế Trường Hải (THILOGI) đang dần khẳng định năng lực tiếp nhận tàu lớn, khai thác đa dạng hàng hóa, đáp ứng nhu cầu xuất nhập khẩu của các doanh nghiệp, góp phần thúc đẩy giao thương tại khu vực miền Trung, Tây Nguyên.