Ông lão "chàng hiu" thương vợ một mình gồng gánh mưu sinh

(NTD) - Đã đi gần hết quãng đời, ở cái tuổi "gần đất xa trời", thế nhưng ông Nguyễn Văn Tút vẫn ngày ngày ngược xuôi tìm củi đổi gạo và lo thuốc than cho người vợ thường xuyên đau ốm.

Ông Nguyễn văn Tút (quê ở ấp 8, xã Vĩnh Trung, huyện Vị Thủy, tỉnh Hậu Giang) một đời lầm lũi mưu sinh, dầm mưa dãi nắng. Người dân nơi đây gọi ông là "Ông lão chàng hiu", bởi dáng người ông nhỏ bé cứ ngụp lặn trong dòng nước, bất kể sáng sớm hay tối muộn.

Mọi việc làm của ông đều bắt nguồn từ tình thương yêu vô bờ bến đối với người vợ của ông, vợ ông Tút thường xuyên đau ốm phải nằm viện vì thế mọi việc sinh hoạt thuốc thang đều một tay ông lo toan. Mỗi ngày ông kiếm được vài chục ngàn đồng, số tiền ít ỏi được chắt chiu này là nguồn sống của cả 2 vợ chồng.

Mắt ông Tút đã mờ dần theo tuổi tác, nỗi lo trong ông lại chất chồng - Ảnh cắt từ clip

Mắt ông Tút đã mờ dần theo tuổi tác, nỗi lo trong ông lại chất chồng. Khó khăn, cay đắng đã từng, nên ông chẳng bao giờ than vãn một lời, bởi hơn ai hết, tình yêu thương của ông dành cho bà là niềm động lực duy nhất để ông đi hết quãng đời còn lại. 

Gần đây, bà Lê Thị Tư - vợ ông Tút lại tái bịnh và phải điều trị thường xuyên tại bệnh viện, 2 vợ chồng không có con cái nên một mình ông phải lo toan, chạy đôn chạy đáo để vừa chăm vợ và vừa mưu sinh. Dù vậy, tình nghĩa vợ chồng ông vẫn ven nguyên như hồi ông bà mới thành đôi trước sự chứng kiến của 2 bên gia đình.

Ông Tút tâm sự: "Ở trên khô, người ta không mướn mình làm việc, vì việc trên khô toàn việc nặng không cần mướn cho những việc nhẹ, nên ông phải đi mò củi ở dưới sông về bán. Ông kể lúc mới cưới 2 vợ chồng mơ mộng đủ điều như những gia đình khác, nhưng thời gian dần dà trôi đi, ước mơ đơn giản là còn nương tựa nhau được ngày nào hay ngày ấy". Ông luôn dành hết tình yêu cho vợ - một thứ tình cảm trong trẻo giữa bao la đất trời.

Người dân nơi đây gọi ông là "Ông lão chàng hiu" - Ảnh cắt từ clip

Hiện tại, chứng kiến cảnh bệnh tật cứ dày vò bà, nỗi buồn trong ông lại lớn thêm từng ngày, dẫu đã được ông giấu rất kĩ. Nhìn bà ốm đau ông không đành lòng để bà nằm một mình. Ông chăm bà thì lại không thể đi làm, bình thường thì ông đi làm chỉ đủ để mua gạo ăn uống qua ngày. Thời gian bà nằm viện, 2 vợ chồng không có tiền phải mượn đỡ người cháu gần nhà vài trăm ngàn để trang trải.

Thương 2 vợ chồng, những hôm khốn khó hàng xóm hay cho ít bác cơm, gói mì. Tình người như đóm sáng cứ le lói vực dậy cuộc sống của những số phận không may như ông bà. 

Ở tuổi này, có lẽ ông Tút chẳng cần giàu sang, điều ông mong mỏi là mỗi ngày được lặn ngụp trong dòng nước kiếm từng cây củi để lo cho bà có cơm ăn thuốc uống, bấy nhiêu thôi đã đủ làm ông hạnh phúc. Dẫu cuộc sống phía trước của ông bà còn nhiều khó khăn, vất vả, nhưng chính yêu thương san sẻ sẽ giúp cả 2 đi hết quảng đời còn lại.

Theo lãnh đạo địa phương, ông Tút thuộc hoàn cảnh khó khăn nhất xã, ông Tút mỗi lần đi kiếm 1 bữa củi là về nằm 3-4 bữa mới đi làm lại được vì sức khỏe ông đã yếu. Ông cũng hy vọng các mạnh thường quân, nhà hảo tâm có thể giúp được ông Tút phần nào hay phần đó, đối với chính sách của nhà nước thì ông Tút cũng được hưởng trợ cấp hàng tháng, nhưng số tiền trợ cấp rất nhỏ không đủ để ông trang trải cuộc sống.

Ước mơ đơn giản là 2 vợ chồng còn nương tựa nhau được ngày nào hay ngày ấy của ông Tút rất đổi giản dị nhưng sao thật khó. Ông cần lắm những mạnh thường quân giúp đỡ trong lúc này.

Thu Thủy - Nguồn: SaigonTV

Nên đọc