Theo đó, dự thảo “tiêu chuẩn kỹ thuật quốc gia về hệ thống báo cháy do Bộ Công an xây dựng - Phần 1 quy định chung và định nghĩa”, nội dung này đưa ra các hướng dẫn và định nghĩa chung được sử dụng để mô tả thiết bị của hệ thống báo cháy (FDAS), các thử nghiệm, yêu cầu kỹ thuật đối với hệ thống báo cháy trong các phần khác của Tiêu chuẩn Việt Nam.
Tiêu chuẩn này không áp dụng cho đầu báo cháy khói loại độc lập (quy định trong ISO 12239), đó là các thiết bị chứa tất cả thành phần bên trong một vỏ bọc, có thể trừ nguồn năng lượng, cần thiết để phát hiện cháy và phát ra tín hiệu báo động nghe được.
Mục đích của hệ thống báo cháy nhằm phát hiện cháy ở thời điểm sớm nhất và phát ra tín hiệu báo động để thực hiện những hành động thích hợp. Ví dụ sơ tán người, báo cho tổ chức chữa cháy, khởi động thiết bị chữa cháy, điều khiển thang máy, cửa thoát khói, van chặn…
Ảnh minh họa.
Bên cạnh đó, với “dự thảo tiêu chuẩn kỹ thuật quốc gia về chất chữa cháy và chất tạo bọt chữa cháy - Phần 1: Yêu cầu kỹ thuật với chất tạo bọt chữa cháy độ nở thấp dùng phun lên bề mặt chất lỏng cháy không hòa tan được với nước". Theo đó, bọt chữa cháy được sử dụng rộng rãi để kiểm soát, dập tắt các đám cháy loại B (chất lỏng dễ cháy) và/hoặc loại A (vật liệu rắn, thường có bản chất hữu cơ), để ngăn chặn sự cháy lại.
Dự thảo cũng quy định yêu cầu kỹ thuật với chất tạo bọt chữa cháy độ nở thấp dùng phun lên bề mặt chất lỏng cháy không hòa tan được với nước.
Quy định các tính chất và hiệu quả cần thiết của chất tạo bọt chữa cháy dạng lỏng dùng để tạo ra bọt chữa cháy độ nở thấp nhằm kiểm soát, dập tắt và ngăn chặn việc cháy lại của các đám cháy chất lỏng cháy không hòa tan được với nước.