(CL&CS) - Những người đàn ông lưng trần cõng trên vai chiếc thuyền, cả đời “ăn sóng nói gió”, những người phụ nữ “hồn treo cột buồm” đầy ắp yêu thương cho chồng sau những chuyến biển xa nhà.
Đối với ngư dân ở làng chài Thọ Quang – Sơn Trà, thành phố Đà Nẵng đời này nối tiếp đời kia, dựa vào biển để mưu sinh. Dường như biển đã ngấm sâu trong máu thịt, biển không chỉ là nơi gắn bó nghề nghiệp mà đã trở thành hồn cốt của họ. Hương vị mặn mòi của biển và sự chịu thương, chịu khó của ngư dân miền biển đã tạo nên nét riêng của những con người gắn bó cuộc đời mình với sóng nước mênh mông. Cuộc sống mưu sinh của những người đi biển nơi đây không tránh khỏi nhọc nhằn, vất vả. Song những thành quả lao động, những rổ cá tôm luôn là niềm vui thường nhật của họ.
Từ bao đời, ước nguyện của những ngư dân trước mỗi chuyến đi biển là cầu trời cho sóng yên, biển lặng. Bởi ra ngoài khơi cũng đồng nghĩa là những ngư dân phải đối mặt với bao khó khăn, vất vả và cả hiểm nguy. Những giọt mồ hôi, nước mắt mặn chát của những ngư dân đã hòa chung vào vị mặn của biển cả mênh
Ngắm bộ ảnh mưu sinh của cư dân biển miền Trung
Thế Sơn