Những đứa trẻ ở Yên Minh. |
Lần đầu từ Sài Gòn đi Hà Giang, tôi dằn lòng thuê một chiếc ô tô đón từ sân bay Nội Bài lên Hà Giang để tận hưởng được trọn vẹn những cơn gió đầu đông và vẻ đẹp yên bình, những con đường khúc khuỷu uốn lượn, những dãy núi đá, những thửa cam, những luống rau xanh ngát... ở cao nguyên Đồng Văn này.
Đến thành phố Hà Giang, không quên tấp vào quán nhỏ ăn chén bánh thắng dền với cốt nước đường và ít dừa nạo, đây cũng là một đặc sản của Hà Giang.
Khu nhà của Pao. |
Rời thành phố Hà Giang, đi theo hướng quốc lộ 4C để lên Đồng Văn, hai bên đường đi là những dãy núi uốn lượn hùng vĩ, những bản làng cũng dần hiện ra, lâu lâu lại bắt gặp những em bé mặc những bộ đồ sặc sỡ chạy chơi trên những cánh đồng hoa tam giác mạch, nhưng điều mà tôi thích nhất khi lên đây là được nhìn ngắm sự ung dung, thảnh thơi của dân bản ngồi trên những tảng đá nghỉ ngơi sau khi làm đồng về.
Từ Hà Giang lên Đồng Văn, dọc đường có rất nhiều điểm chúng ta có thể dừng lại và ngắm cảnh, vì cảnh sắc hai bên đường rất đẹp như nhà của Pao, rừng thông Yên Minh... nhưng Lũng Thầu là điểm bạn có thể checkin nhiều nhất, chụp được nhiều hình ảnh đẹp nhất.
Vì không có nhiều thời gian nên tôi bỏ qua cột cờ Lũng Cú mà đi thẳng lên Đồng Văn ghé qua Sủng Là tham gia lễ hội Gầu Tào với những trò chơi như kéo co, nhảy sạp... rồi ngẩn ngơ ngắm những đôi mắt tròn xoe của những đứa trẻ nơi đây.
Rời Sủng Là tôi đi thẳng lên Đồng Văn kịp lúc trời vừa tối và không quên ghé quán ăn lẩu bò, món gà đen xóc muối lá chanh nổi tiếng nơi đây... giữa khí trời lành lạnh.
Đêm xuống ở thị trấn nhỏ này luôn có những buổi giao lưu văn nghệ giữa những bản làng để du khách tới đây luôn được chìm đắm trong những bản tình ca, những bài hát đối của những cô gái chàng trai.
Lễ hội Gầu Tào - Nhà của Pao. |
Ngày hôm sau, tôi tranh thủ ghé qua Mã Pì Pèng, nơi được người dân gọi là con đường hạnh phúc. Từ trên cao nhìn xuống, tôi thực sự ngỡ ngàng bởi hình ảnh những dãy núi ôm vào nhau uốn lượn, nhìn ngắm con sông Nho Quế xanh biếc và những làn mây phủ xuống dòng sông...
Khi qua Yên Minh, với tôi đó là một thảo nguyên xanh, một nơi mà cây cối chen nhau với đá đua sức sống... khiến con đường trở về Hà Nội càng trở nên ngắn hơn vì tôi mãi đắm chìm trong cảnh sắc.
Đồi dốc Thẩm Mã. |
Lê Xuyên