Lời xin lỗi muộn màng
Mỗi lá thư được chính phạm nhân đọc vang trong hội trường cả trăm người ở trại
giam Thủ Đức (Z30D thuộc Bộ công an) là những nỗi niềm khác nhau. Đã có những
giọt nước mắt rơi xuống của chính người đọc thư – phạm nhân đang thụ án, người
nhận thư và cả những người dự khán…
tội giết người và người nhà nạn nhân là bà Trần Thị Mỹ (Q.9, TP.HCM), nhiều
người không khỏi xúc động. Lá thư được Chinh viết từ trại giam gửi đến gia đình
bị hại được đọc trong tiếng nấc nghẹn ngào…
của chồng bà Mỹ, rồi sau đó là cuộc trốn chạy 15 năm. Chinh viết trong thư
“Mỗi ngày trôi qua, tôi không thể quên được sự việc xảy ra hôm ấy.. có lúc tôi
nghĩ tìm đến cái chết để tạ tội với chồng chị”. Từ quãng đời chạy trốn đó, Chinh
lấy vợ sinh con….
bị bắt, bị tuyên án, Chinh mới ngớ người ra rằng “tôi nghĩ chị làm giấy bãi nại
cho tôi là mọi việc đã xong rồi”..
“rất bốc đồng và bộc phát””. Đọc đến đoạn cuối lá thư, giọng Chinh nghẹn
ngào “Tôi không nói gì hơn là gửi lời xin lỗi đến chị và các cháu cũng như
linh hồn anh ở nơi chín suối”.
biểu tại hội trường, trước kẻ từng ra tay giết chồng mình, bà Mỹ nói: “Thôi thì
quá khứ khép lại, chị sẽ tha thứ hết để em thanh thản làm lại cuộc đời”.
khi đang là nữ sinh lớp 10, Loan học đòi theo chúng bạn ăn chơi rồi cùng anh
ruột gây ra vụ án giết người xôn xao dư luận. Kết quả Loan trả giá cuộc đời bằng
mức án 5 năm tù.
tuỵ những nét nhăn đã nhiều hơn. Lòng con cảm thấy ăn hận và tự trách bản thân
mình…Con xin mẹ hãy tha thứ cho con”.
cũng là một bài học cho con làm hành trang trên con đường bước đến tương lai
phía trước” – những dòng tâm sự của Loan khiến mẹ phạm nhân này cảm động,
nước mắt lưng tròng. Một số ít phạm nhân chọn viết gửi thư cho chính cán bộ trại
giam, những người đã giúp họ làm lại cuộc đời.
tuý” từng được con là phạm nhân “bất kham” nhất ở trại giam Tân Lập, tỉnh Phú
Thọ. Dường như tuyệt vọng, chán chường Sơn liên tiếp vi phạm kỷ luật. Để rồi,
Sơn bị “đày” vào tận trại giam Thủ Đức trong miền Nam này.
Tư – phó giám thị trại giam Thủ Đức phụ trách phân trại số 4) vỗ vai tâm sự
“Hãy cố gắng lên em. Hãy sống đúng như tuổi 47 của mình”. Lúc này Sơn suy nghĩ
rằng “ban Tư” không đối đãi với mình như cán bộ – phạm nhân, mà là người anh em,
người thầy.
trở về từng ngày, con sẽ kể cho bố những thành tích học tập của con…”.
có chỗ nào là nơi để mình dung thân”. Đây là sự thay đổi bước ngoặt, đưa Sơn
trở thành con người khác.
ở tôi lời biết ơn sâu sắc, xin chấp nhận lời hối lỗi sâu sắc từ sâu thẳm trái
tim tôi để rồi những ngày còn lại, cho tôi cảm nhận được cuộc đời mình có nhiều
ý nghĩa hơn”.
đại tá Trần Hữu Thông hứa sẽ làm hết khả năng để giúp Sơn chuyển về trại ở miền
Bắc thi hành nốt khoảng án phạt còn lại.
Với họ đó là niềm tin hướng thiện, để bước tiếp cuộc đời còn lại.
Đàm Đệ
Nguồn: vietnamnet.net