Dữ liệu cũ
Thứ tư, 19/02/2014, 11:30 AM

Bé trai chào đời từ người mẹ chết não

Ông bố Dylan Benson hạnh phúc đón con trai chào đời sau nhiều tuần duy trì đời sống thực vật cho người vợ chết não khi đang mang thai. Nhưng đây cũng là lúc anh đối diện với nỗi đau vĩnh viễn mất vợ.

Vợ anh, cô Robyn Benson, bị xuất huyết não khi mang thai được 22 tuần. Không biết tình trạng nghiêm trọng của vợ, Dylan ra ngoài mua thuốc giảm đau và khi trở về, anh phát hiện vợ bất tỉnh trong phòng tắm.

Bệnh viện cho biết trường hợp của cô quá nghiêm trọng và không thể phục hồi. Tuy nhiên, các bác sĩ cố gắng duy trì đời sống thực vật cho người mẹ để thai nhi tiếp tục phát triển cho tới khi có thể phẫu thuật mổ bắt con.

Anh Dylan Benson đã xin nghỉ việc và đếm ngược từng giờ để chờ đợi giây phút đón con trai chào đời. Sau nhiều tuần, nỗ lực này được đền đáp xứng đáng khi bé trai Iver ra đời khỏe mạnh vào ngày 8/2.

Trên trang Facebook cá nhân của mình, Dylan Benson đăng những dòng chia sẻ nghẹn ngào: “Tối thứ bảy, con trai tôi chào đời. Bé thật xinh đẹp và tuyệt vời. Iver là đứa trẻ dễ thương và quý giá nhất trong đời tôi.

Chủ nhật, tôi buộc phải nói lời tạm biệt với người phụ nữ mạnh mẽ và tuyệt vời nhất mà tôi từng được biết. Sẽ chẳng ngôn từ nào diễn tả hết nỗi nhớ thương tôi dành cho cô ấy. Chỉ biết, tôi thật may mắn vì đã được gặp Robyn. Với Iver, với tôi, cô ấy mãi tồn tại”.

“Iver thừa hưởng màu tóc đỏ của mẹ và mũi thì giống tôi như tạc. Rồi tôi sẽ tự hào kể cho cháu nghe ngày hôm nay, ngày cháu ra đời và làm động lực cho tôi bước tiếp”, ông bố chia sẻ trên một tờ báo.

Câu chuyện cảm động của gia đình nhỏ cũng được chia sẻ trên trang web lập ra để gây quỹ mang tên “Quỹ bé Iver”:

“Ngày 28/12/2013, tôi mất đi người vợ vì căn bệnh xuất huyết não. Lúc đó, cô ấy đã mang thai được 22 tuần.

Sáng thứ bảy hôm đó, Robyn bỗng nhiên nôn ói rồi đau đầu dữ dội. Cô ấy nhờ tôi ra ngoài mua thuốc giảm đau. Nhưng khi quay về, tôi hốt hoảng nhìn thấy Robyn bất tỉnh trong phòng tắm. Tôi gọi 911 ngay lập tức và chờ đợi trong xe cứu thương khi mọi người nỗ lực hồi tỉnh cô ấy trước khi tới bệnh viện. Tại đây, các bác sĩ cho biết Robyn bị xuất huyết não vùng trung tâm, có quá nhiều máu và tổn thương này là không thể cứu chữa.

Thế rồi, vợ tôi, Robyn chỉ còn sống như thực vật, với bộ não đã… chết. Các bác sĩ tiến hành một ca phẫu thuật não để loại bỏ một ít máu ra ngoài. Và theo lựa chọn của tôi, bệnh viện nỗ lực giữ cho Robyn sống thêm 7 tuần nữa cho tới khi cái thai hơn 8 tháng.  

Mọi việc diễn ra suôn sẻ cho tới nay đã được 5 tuần. Nếu cơ thể cô ấy vẫn sống, đứa bé trong bụng sẽ tiếp tục phát triển cho tới khi có thể thực hiện phẫu thuật mổ bắt con.

Tôi được thông báo rằng tỷ lệ sống sót của bé khoảng 80% và sẽ tăng lên sau mỗi ngày Robyn còn được sống. Cho tới nay, chỉ có 30 trường hợp như thế này được công bố, nhưng điều kỳ diệu đã xảy ra, mọi việc vẫn suôn sẻ cho tới nay.

Trong 5 tuần qua, cơ thể của Robyn đã thực hiện phần lớn những nhiệm vụ của mình. Nhịp tim, huyết áp của cô ấy vẫn ổn định nhưng tôi không thể giữ cô ấy lại bên mình… Trong những lúc khó khăn nhất, gia đình và bạn bè luôn ở bên động viên, an ủi. Mọi người đều nghĩ Robyn chắc hẳn muốn tôi cố gắng hết sức cho con trai một cuộc sống tốt nhất có thể.

Lúc này, thời gian của tôi là ở bên gia đình, bạn bè, bên Robyn và Iver sắp ra đời, cùng từng giờ phút tôi cầu nguyện cho mọi chuyện tốt đẹp.

Robyn đã hy sinh rất nhiều cho chúng tôi, và giờ đây, tôi không thể chịu nổi suy nghĩ sẽ không bao giờ được nói chuyện với cô ấy dù chỉ là một lần. Thật khó khăn khi biết rằng, con trai của cả hai sẽ lớn lên mỗi ngày mà không thể gặp người mẹ tuyệt vời nhất thế giới, và rằng, giờ phút chào đón Iver đến với cuộc đời cũng chính là thời khắc chúng tôi phải tạm biệt Robyn mãi mãi.

Tôi muốn chia sẻ điều này, rằng vì sao tôi phải gây quỹ và số tiền này được dùng để làm gì? Bởi vì không biết chắc khi nào các bác sĩ mới thực hiện phẫu thuật (điều này còn phụ thuộc tình trạng cơ thể Robyn), tôi không thể tiếp tục làm việc. Tôi chỉ có thể kiếm khoảng 55% lương hàng tháng và sắp sửa trở thành ông bố đơn thân. Tôi chỉ được nghỉ 35 tuần để chăm sóc con nhỏ, bao gồm cả 6 đến 8 tuần trong bệnh viện cùng Iver trước khi đưa bé về nhà. Tôi thật sự cần sự giúp đỡ để chi trả cho các hóa đơn viện phí, cho những vật dụng trẻ em, chi phí nhà trẻ, nhà ở, thức ăn và đi lại.

Tôi vô cùng cảm kích việc mọi người dành thời gian để đọc và giúp đỡ chúng tôi.

Xin chân thành cảm ơn tất cả.

Dylan và Iver”.

Lê Phương (Theo Lifenews)

Nguồn: vnexpress.net

Bình luận

Nổi bật

Những phi cơ già cỗi nhất thế giới, bay trên bầu trời nửa thế kỷ vẫn còn hoạt động

Những phi cơ già cỗi nhất thế giới, bay trên bầu trời nửa thế kỷ vẫn còn hoạt động

sự kiện🞄Thứ ba, 20/02/2024, 10:09

Trên thế giới còn rất nhiều những chiếc phi cơ 'lão thành' ngót nghét 50 tuổi vẫn đang bay trên bầu trời.

Người phụ nữ mắc ung thư gan giai đoạn cuối vì 1 loại thực phẩm quen thuộc, chuyên gia cảnh báo thói quen này nhiều người mắc phải

Người phụ nữ mắc ung thư gan giai đoạn cuối vì 1 loại thực phẩm quen thuộc, chuyên gia cảnh báo thói quen này nhiều người mắc phải

sự kiện🞄Thứ bảy, 14/10/2023, 05:57

Loại thực phẩm nhiều người xem như vô hại này lại là nguyên nhân dẫn đến bệnh tật, thậm chí nguy hiểm tới tính mạng, chúng thường được gọi là "sát thủ thầm lặng" tàn phá sức khoẻ con người.

Cảng Chu Lai đón tàu lớn và nâng cao hiệu suất khai thác hàng rời

Cảng Chu Lai đón tàu lớn và nâng cao hiệu suất khai thác hàng rời

sự kiện🞄Thứ năm, 29/06/2023, 15:00

(CL&CS) - Cảng Chu Lai thuộc Công ty Giao nhận - vận chuyển quốc tế Trường Hải (THILOGI) đang dần khẳng định năng lực tiếp nhận tàu lớn, khai thác đa dạng hàng hóa, đáp ứng nhu cầu xuất nhập khẩu của các doanh nghiệp, góp phần thúc đẩy giao thương tại khu vực miền Trung, Tây Nguyên.