Tôi năm nay bước qua tuổi 30 và cũng đã lập gia đình. Sau 7 năm về chung một nhà, chúng tôi có hai con, đứa lớn đang học lớp 1 còn đứa bé tròn 4 tuổi. Sau khi cưới, như bao người khác, tôi dọn về sống cùng nhà chồng. Bố chồng tôi đã mất từ lâu, chỉ còn mẹ chồng. Phận làm dâu, tôi luôn cố gắng làm tròn bổn phận, vun vén hạnh phúc cho gia đình.
Thời gian đầu khi về làm dâu, tôi ít khi nhận được sự giúp đỡ từ mẹ chồng. Tôi cũng không hiểu rõ nguyên do, cũng có thể là do mẹ chồng không đồng tình với hôn nhân của chúng tôi nên chắc có phần khó chịu khi có sự xuất hiện của tôi trong nhà.
Tuy nhiên, kể từ khi tôi sinh được cháu nội cho bà, mẹ chồng mới bắt đầu quan tâm đến tôi nhiều hơn. Bà đỡ đần tôi từ việc chăm con đến các việc vặt trong gia đình. Thế nhưng, thời gian gần đây, tôi bắt đầu thấy mẹ có dấu hiệu lạ khi bà ấy bỗng nhiên khó tính trở lại trong khi vợ chồng tôi không làm bất kỳ điều gì để mẹ phải buồn phiền. Cũng kể từ đó, mẹ chồng tôi bắt đầu xét nét, khó chịu khi tôi làm điều gì đó mà không vừa lòng bà. Thậm chí, bà còn thường xuyên than vãn, trách móc vô cớ với tôi.
Cùng với đó là sự xuất hiện của cô con nuôi của mẹ chồng tôi, người mà lâu nay ít thấy mẹ chồng hoặc chồng tôi nhắc đến. Cô ấy cũng tầm tuổi tôi, trông rất xinh đẹp lại khéo ăn khéo nói nên được mẹ chồng tôi quý lắm. Tôi cũng chẳng biết gì về mối quan hệ này, nhưng có một điểm khá lạ là cô con nuôi này lại rất quý chồng tôi, thậm chí còn thỉnh thoảng mua quà cho anh.
Cách đây một tuần, sau bữa ăn tối vui vẻ, mẹ chồng tôi bất ngờ tặng cô con gái nuôi một đôi bông tai bằng nói. Tôi ngạc nhiên vô cùng bởi đây là món quà trang sức mà bà xem như báu vật, nhiều lần cần tiền nhưng mẹ tôi nhất quyết không bán mà giữ gìn đến tận bây giờ.
Tôi vừa cảm thấy khó hiểu, vừa có chút tủi thân bởi là con dâu trong nhà bấy lâu nay nhưng tôi lại không có được vinh hạnh ấy. Nhiều lần tính thắc mắc với chồng nhưng không hiểu sao tôi lại cảm thấy vô cùng khó nói, cho đến khi tôi tự biết được sự thật.
Hôm đó, tôi tình cờ nghe được cuộc trò chuyện điện thoại của mẹ chồng tôi với con gái nuôi: "Con đừng buồn, mẹ vẫn luôn coi con như con dâu của mẹ từ lâu rồi. Tại chưa có duyên vợ chồng với con trai của mẹ thôi. Nếu giờ mà hai đứa thực sự còn yêu thương nhau, mẹ nghĩ vẫn có thể làm lại từ đầu. Cố gắng đợi vợ chồng nó chia tay nhau nhé".
Tôi bàng hoàng, sửng sốt, chân tay run lẩy bẩy khi nghe những lời mà mẹ chồng tôi nói. Tôi không thể hiểu được tại sao bà lại nói ra được những lời như vậy khi tổ ấm nhỏ của chúng tôi vẫn đang hạnh phúc. Còn cô gái nuôi kia thì ra lại là người yêu cũ của chồng tôi.
Hai người họ rất yêu nhau, mẹ chồng tôi rất ưng cô ta nhưng chỉ vì lý do cô ta theo gia đình ra nước ngoài nên chia tay chồng tôi. Lấy chồng nước ngoài không hạnh phúc, sau ly hôn cô ta trở về nước sinh sống rồi tìm đến gặp mẹ chồng tôi mong được nối lại tình xưa với chồng tôi.
Tôi đã cảm thấy rất sốc, tuy nhiên, sau khi bình tĩnh trở lại, tôi quyết định thẳng thắn nói chuyện với chồng về những gì đã diễn ra. Anh ấy bảo rằng bây giờ không muốn gặp cô ta nữa nhưng mẹ chồng tôi cứ vun vén, còn thường xuyên gọi cô ta tới ăn cơm, gặp gỡ chồng tôi… Chính cô ta chủ động chia tay hồi trước, bỏ mặc người yêu đau khổ, giờ còn quay lại để chen chân vào gia đình tôi.
Nghe xong tôi càng thêm bất bình trước cách cư xử của mẹ chồng tôi, càng thấy ghê sợ trước ý đồ phá hoại của người yêu cũ chồng tôi. Thực sự đã có những lúc trong đầu tôi lóe lên ý định rời khỏi nhà chồng nhưng suy nghĩ lại vì thương con nhỏ nên tôi không đành lòng. Tôi cũng nghĩ rằng không thể vì những người không đáng mà vứt bỏ hạnh phúc của mình, tôi phải làm gì bây giờ để mẹ chồng tôi không vun vén, tiếp tay cho người cũ của chồng tôi đây?