28 tuổi, tôi kết hôn với một người đàn ông qua mai mối. Thời điểm đó, con gái lớn trong nhà được ví "như bom nổ chậm". Gần 30 tuổi chưa lấy chồng thị bị gọi là gái ế. Chính vì thế, khi được mai mối, tôi nhắm mắt gật đầu đồng ý dù chẳng biết gia đình người ta thế nào.
Một người họ hàng xa can ngăn tôi, nhà ấy khó sống lắm, ông bà đều khó tính, lại tận 5 cô chồng tính tình đanh đá, chua ngoa. Tuy nhiên, vì đã chuẩn bị hết cho lễ cưới nên tôi đành chấp nhận. Cuộc đời tôi bước vào những tháng ngày đen tối từ đây.
Sau khi kết hôn, ở chung cùng bố mẹ chồng và các chị, em chồng khiến tôi vô cùng khổ sở. Tôi làm gì cũng bị soi mói, để ý, xét nét. Các chị, em chồng đều đã lớn nhưng lười nhác, chẳng chịu làm lụng, quét dọn gì. Tôi cứ như ô sin trong nhà, làm hết từ việc trong nhà đến việc ngoài đồng.
5 năm chung sống, chúng tôi có 3 con gái. Điều đáng nói, chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà nên bố chồng mắng nhiếc, kêu không có cháu trai nối dõi. Chồng tôi ngay khi biết đứa con thứ 3 là con gái liền bỏ đi biền biệt, không một lời hỏi thăm hay chu cấp để nuôi con.
Tôi ở lại với gia đình chồng, bị chì chiết, trách móc, mắng chửi, đuổi đi chỉ vì không sinh được con trai. Thương 3 con nên tôi cố gắng chịu đựng. Nhiều lần muốn xin bố mẹ ruột cho được về nhưng nghĩ lại thương bố mẹ. Ôm con về hàng xóm dị nghị, nói ra nói vào, sống cũng nhọc lòng. Vì vậy tôi ở lại, rau cháo nuôi con.
Thời gian dần qua đi, các chị, em chồng lần lượt lấy chồng. Còn lại bố mẹ chồng ở chung với tôi. Ông bà vẫn rất ghê gớm, không ngừng chê bai, chửi mắng. Thậm chí ông bà còn không nhận các con tôi là cháu.
Suốt 40 năm trời, tôi ở vậy nuôi con, lo gia đạo, chăm sóc bố mẹ chồng. Tuy nhiên, chồng tôi đi biền biệt, không chút thông tin. Các con gái lần lượt đi lấy chồng, tôi cũng chẳng còn để ý đến người đàn ông ấy.
Thế nhưng dịp Tết Nguyên đán vừa qua, người đàn ông ấy bất ngờ trở về. Điều đáng nói còn mang theo một người phụ nữ và 2 đứa con gái. Tôi điếng người, đứng sững không biết nói gì. Người đàn ông phụ bạc bỏ 4 mẹ con tôi bây giờ trở về, mang theo người đàn bà khác cùng con riêng và nói mấy lời ngọt nhạt. Hóa ra giờ đây bố mẹ chồng tôi đã già yếu, chuẩn bị viết di chúc nên gọi tất cả các con cháu về.
Bao nhiêu năm qua tôi cố gắng làm lụng, chăm sóc ông bà không lời than vãn nhưng cũng chỉ là con dâu, khác máu tanh lòng. Thậm chí, bố mẹ chồng tôi còn bảo việc cũng đã lỡ rồi, nếu tôi chấp nhận thì sống cuộc đời 1 chồng 2 vợ.