4 vị Hoàng đế Trung Quốc có thú vui “kỳ dị”, vị cuối cùng thậm chí vì mèo mà bỏ bê triều chính

Nhiều vị hoàng đế Trung Quốc có những thú vui rất kỳ lạ, thậm chí vì đó mà bỏ bê cả triều chính.

Đường Túc Tông

Đường Túc Tông (711 - 762), tên húy là Lý Hanh, vị Hoàng đế thứ 8 của nhà Đường. Khi quân nổi dậy An Lộc Sơn chiếm được kinh đô Trường An (756), cha ông là Đường Huyền Tông Lý Long Cơ phải chạy sang Thành Đô; Lý Hanh được các đại thần và dân chúng tôn xưng làm Hoàng đế ở Linh Vũ vào ngày 12/8/756.

Hoàng đế Đường Túc Tông có niềm đam mê mãnh liệt với cờ tướng. Ông thậm chí mê mải cờ tướng đến nỗi thường xuyên bỏ bê tấu chương của các đại thần. Ông còn ra lệnh thay đổi chất liệu của các quân cờ từ kim loại sang gỗ nhằm tránh cho những quan trên triều không nghe được âm thanh khi ông đang chơi. Sự bất cần của Đường Túc Tông dẫn đến việc sau khi ông mất, triều Đường không thể khôi phục lại kinh đô Lạc Dương và cuộc náo loạn An Sử kéo dài cho đến năm 764.

Đường Hy Tông

Đường Hy Tông, húy Lý Huyên, là vị Hoàng đế thứ 19 của triều Đường trong sử sách Trung Quốc. Ông đặc biệt yêu thích trò thúc cúc (hay tháp cúc, đạp cúc, xúc cúc) - đây là trò chơi bóng đá cổ đại của Trung Quốc. Trò chơi mang tính cách tranh, ghi bàn bằng cách đá bóng vào lưới đối thủ mà không sử dụng tay.

Trò chơi này đã được Liên đoàn bóng đá quốc tế (FIFA) công nhận là phiên bản lâu đời nhất của môn bóng đá ngày nay tiền thân của môn bóng đá hiện đại. 

Sự say mê với thúc cúc của Đường Hy Tông đến nỗi ông có thể chơi trò chơi này hàng giờ liền, đôi khi ngay cả việc ăn uống cũng bị bỏ qua. Ông thường kêu gọi các quan viên ở các vùng lân cận tìm kiếm và chiêu mộ những người chơi giỏi. Không ít người số trong họ nhận được sự thăng tiến trong triều đình nhờ khả năng chơi bóng xuất sắc. Tuy nhiên, cũng có một số người không may bị trừng phạt nếu họ mắc lỗi khi thi đấu cùng với Hoàng đế.

Minh Vũ Tông

Minh Vũ Tông (1491 - 1521) - vị Hoàng đế thứ 11 của nhà Minh trong lịch sử Trung Quốc. Trong suốt thời gian 16 năm tại vị, ông chỉ dùng niên hiệu là Chính Đức, nên các sử gia trong sử sách còn gọi ông là Chính Đức Đế.

Theo sử sách ghi lại, Minh Vũ Tông được miêu tả là vị Hoàng đế gian dâm và phóng túng. Ông yêu thích việc cưỡi ngựa, tham gia cuộc săn bắn và thưởng thức rượu. Cứ hai ngày 1 lần vào đêm khuya, ông thường ra khỏi cung điện cùng với thái giám Lưu Cẩn để thưởng thức rượu và “vui vẻ” cùng các mỹ nhân.

Minh Vũ Tông cảm thấy cuộc sống hoàng đế không hề vui vẻ gì nên đã buông thả bản thân trong các thú vui trụy lạc mà bỏ bê việc triều chính.

Minh Thế Tông

Minh Thế Tông (1507 - 1567) là vị Hoàng đế thứ 12 của nhà Minh trong lịch sử Trung Quốc. Ông cai trị tổng cộng 45 năm, từ năm 1521 tới năm 1567, trở thành một trong những vị Hoàng đế Trung Quốc tại vị trên ngai vàng lâu nhất.

Khi vừa lên ngôi, Minh Thế Tông đã thực hiện nhiều cuộc cải cách, chăm lo quốc sự, chính sách quyết đoán, dẹp trừ hoạn quan, củng cố biên cương, đưa quốc gia đi lên. Tuy nhiên trong 18 năm cuối của thời gian trị vì, Minh Thế Tông ngày càng bỏ bê việc nước, không buồn thiết triều.

Một sở thích rất đặc biệt của Minh Thế Tông là tình yêu dành cho mèo. Ông có 2 con mèo tên là Sư Mao và Tuyết Mi. Ông vô cùng sủng ái chúng, thậm chí còn ban cho chúng bổng lộc và chức vị khiến cho nhiều vị phi tần trong hoàng cung cảm thấy ngạc nhiên và ghen tỵ.

Minh Thế Tông bỏ bê việc triều chính trong suốt 18 năm chỉ vì để….chơi đùa và chăm sóc hai con mèo. Khi chúng qua đời, ông thậm chí còn tổ chức lễ tang hoành tráng, đi kèm với việc lập bia và viết thơ để tưởng nhớ chúng.